[Dichvucongchung.org] Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, một nhà lãnh đạo xuất sắc và kiên định, đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng dân tộc Việt Nam. Những bài thơ hay về Bác Trọng không chỉ là những dòng chữ ca ngợi mà còn là lời tri ân và tiếc thương sâu sắc. Sự ra đi của Bác là một mất mát lớn lao, để lại nỗi tiếc nuối vô hạn trong lòng người dân. Những vần thơ này, với tất cả lòng thành kính, tôn vinh những cống hiến vĩ đại và tinh thần bất khuất của Bác đối với sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Tuyển tập những bài thơ hay nhất về Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
Dưới đây là những bài thơ hay về Bác Trọng mà chúng tôi nhận được từ các tác giả là những người dân trên mọi miền tổ quốc gửi về cùng với những bài thơ về Bác Trọng mà chúng tôi đã sưu tầm được trên mạng xã hội. Xin phép chia sẻ để nhân dân cả nước cùng đón đọc.
Bài thơ: Thương kính Bác Nguyễn Phú Trọng tiễn biệt người hiền tài của đất nước Việt Nam
Bài thơ “Thương kính Bác Nguyễn Phú Trọng tiễn biệt người hiền tài của đất nước Việt Nam” là một bài thơ tiễn biệt Bác Trọng đầy cảm xúc, thể hiện lòng tiếc thương sâu sắc và kính trọng đối với Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng khi Người qua đời. Tác giả Kim Dung đã khéo léo sử dụng hình ảnh và ngôn từ mộc mạc để bày tỏ nỗi đau buồn của nhân dân trước sự ra đi của một lãnh đạo tài ba, giản dị và luôn hết lòng vì dân vì nước. Bài thơ ca ngợi những đức tính cao quý của Bác, từ tài năng, đức độ đến lòng kiên trung, đồng thời khắc họa sự cống hiến không ngừng nghỉ của Người trong việc xây dựng và phát triển đất nước.
Đang vào hạ, bỗng dưng trời rơi lệ!
Khóc tiễn Người về thế giới bên kia.
Lòng dân đau xót sẻ chia.
Trời sầu, đất thảm xa lìa từ đây.
Nước non đã trọn tình này.
Vợ con Bác nhớ phút giây dặn dò.
Bác mong dân ấm, dân no.
Đông Anh, Bác muốn gửi thân quê mình.
Không cần lầu các Tư Dinh.
Để rồi “chiếm đất” dân tình oán than.
Tài – Bi – Trí – Dũng vẹn toàn.
Dẫu là lãnh đạo Bác luôn chan hòa.
Kiệm cần lợi ích nước nhà.
Hôm nay Bác đã rời xa con thuyền.
Tấm gương Bác mãi lưu truyền.
Sánh vai bè bạn năm châu vươn tầm.
Quy luật sinh – tử xoay vần.
Biết vậy, cả nước bần thần xót thương.
Dù ai đi khắp muôn phương,
Tự hào nhớ Bác, dâng hương tiễn Người.
Từ nay vắng bóng Bác rồi,
Hàng cây ngơ ngác rụng rơi lá vàng.
Nhớ thương Bác đã về trời.
Mong Bác thanh thản việc đời Bác ơi!
Yên nghỉ về với Phật, Trời.
Bác đem phước đức vun bồi chúng sanh.
Người người thức tỉnh tu hành.
Bến mê phút chốc biến thành ao sen.
Bạn bè quốc tế ngợi khen.
Việt Nam đất nước tiến lên rạng ngời.
Tác giả: Kim Dung
Sài Gòn ngày 20/7/2024
“Vô cùng thương tiếc! Bác Nguyễn Phú Trọng Tổng Bí Thư BCH T.Ư Đảng cộng sản Việt Nam, cháu kính xin chia buồn với đại gia đình bác. Cháu xin được tặng gia đình Bác bài thơ này.” Chị Kim Dung chia sẻ.
Bài thơ: Tiếc thương Người
Bài thơ “Tiếc thương Người” được tác giả NTL viết ngay sau khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng qua đời, là một tác phẩm đầy cảm xúc, thể hiện sự ngậm ngùi và lòng tiếc thương sâu sắc của tác giả. Thơ miêu tả hình ảnh một nhà lãnh đạo tài ba, kiên trung và tận tâm, suốt đời cống hiến cho dân tộc và đất nước. Tác giả tôn vinh những đức tính cao quý, công lao to lớn và tinh thần bất khuất của Bác Trọng. Qua bài thơ, tác giả gửi gắm niềm kính trọng và lòng biết ơn vô hạn đến một người lãnh đạo giản dị, chân thành, luôn sống và làm việc vì lợi ích của nhân dân.
Mấy hôm trời đất sụt sùi
Như lòng người, cũng ngậm ngùi xót xa
Một nhà lãnh đạo tài ba
Nhân dân yêu quý, đã ra đi rồi
Tận tâm, tận lực suốt đời
Kiên trung, trí tuệ, sáng ngời tấm gương
Công lao to lớn trên đường
Dựng xây đất nước hùng cường, phồn vinh…
Nhãn quan sắc bén, anh minh
Tác phong giản dị, chân tình yêu thương
Quyết tâm sắt đá, can trường
Phòng chống tiêu cực, diệt phường quan tham
Tinh thần đã nói là làm
Đã đi là đến, đã bàn là thông
Đã quyết là phải một lòng
Khó khăn khắc phục mà không bàn lùi
Không ngừng rèn luyện trau dồi
Trình độ, đạo đức, suốt đời vì dân
Đời người chỉ có một lần
Sống cho ý nghĩa, khỏi cần xót xa,
Bởi vì những việc đã qua
Đớn hèn, ty tiện mà ta đã làm
Tiền cần gì lắm mà tham ?
Chết cũng không làm sao để mang đi
Thiêng liêng, cao quý là chi ?
Chính là danh dự chẳng gì hơn đâu !
Những lời Người dạy bấy lâu
Cháu, con ghi nhớ trong đầu đinh ninh
Giữ gìn danh dự của mình
Dưới ngọn cờ Đảng quang vinh dẫn đường
Dựng xây đất nước, quê hương
Ngày càng phát triển, hùng cường, văn minh…
Nhớ Người mái tóc trắng tinh
Vì dân, vì nước quên mình thâu đêm
Nhớ người giọng nói dịu êm
Ân cần thăm hỏi nỗi niềm người dân
Nhớ Người như nhớ người thân
Những ngày gian khó, quây quần bên nhau
Nhớ người trong tấm áo nâu
Người đi, cả nước đượm màu tiếc thương.
Tác giả: NTL
Bài thơ: Chúc mừng Chủ tịch nước
Đây là một bài thơ nổi tiếng trên mạng xã hội Facebook viết về Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng khi giữ chức vụ Chủ tịch nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Bài thơ tôn vinh sự cống hiến và lòng tận tụy của Bác Trọng đối với dân tộc Việt Nam. Bài thơ này nhấn mạnh lòng trung thành và sự kính trọng mà người dân dành cho Bác, cũng như sự quyết tâm chống tham nhũng và bảo vệ đất nước của Bác.
Đã bao lần cháu đặt bút làm thơ,
Viết nắn nót từng lời thơ về Bác.
Tuổi bảy lăm Bác là Chủ tịch nước,
Sống hết mình vì dân tộc Việt Nam.
Nhiều kẻ xấu cho rằng Bác tham lam,
Tuổi đã cao… sao không nhường người khác.
Họ đâu biết triệu, triệu người bầu Bác,
Bác làm sao thoái thác được lòng dân.
Với nhân dân Bác thật sự ân cần!
Với công việc Bác lấy dân làm gốc.
Với tham nhũng Bác đốt lò thần tốc.
Với kẻ thù biết lui, tới, cương, nhu….
Với gia đình lấy hạnh phúc làm vui,
Với con cái chẳng đòi thăng quan chức.
Với gia tài một mái nhà yêu thích.
Với phố phường Bác gần gũi yêu thương.
Bác làm việc vì đất nước quê hương,
Không mở đường.. đưa con lên thần tốc.
Hai con Bác là công nhân viên chức,
Sống chan hòa hưởng lương mức bình dân.
Bác không mua không xí đất mộ phần.
Không câu nệ, không ân nhân, tiền bạc.
Nên Bác dám châm lửa lò đốt rác,
Đưa củi vào lò dù bạn Bác hay ai!!!
Có nhiều lúc Bác nước mắt ngắn dài…
Bởi củi tươi là quan to, tướng giỏi…
Biết làm sao có công nhưng mắc lỗi..
Đau một lần còn hơn hối ngàn năm!!!
Thương Bác nhiều vì tuổi đã 75
Với tuổi đó cần an nhàn, ngơi, nghỉ.
Nhưng với Bác… vẫn đang là Nguyên thủ.
Đất nước cần… Bác chưa thể nghỉ hưu.
Cháu mong sao sức khỏe Bác hơn nhiều.
Đưa đất nước lên một tầm cao mới.
Thỏa nỗi niềm triệu người dân mong đợi.
Xứng danh là hào kiệt của Việt Nam.
Nguồn: Sưu tầm
Những bài thơ ngắn về Bác Trọng
Câu thơ hay về Bác Trọng
Một người cộng sản kiên trung
Suốt đời vì nước, vì dân quên mình.
Chăm lo cuộc sống yên bình
Toàn dân đoàn kết, một lòng quyết tâm
Mong cho hết giặc nội xâm
Tiếp tục vững bước, âm thầm hiến dâng
Cuộc đời còn những phân vân,
Bác ơi! yên nghỉ, tấm thân, cuộc đời.
Chúng cháu mãi luôn nhớ lời,
Làm người cộng sản suốt đời vì dân.
Tác giả: Nguyễn Ngọc An
Bài thơ tiễn biệt Bác Trọng
(Vô cùng thương tiếc tiễn đưa bác Trọng)
Cõi VĨNH hằng, Bác yên giấc ngàn thu
Phút BIỆT ly, nước mắt nghẹn trong tim
Tiễn BÁC đi, triệu triệu người thương tiếc,
Luôn TRỌNG đức, tài, vì nước, vì dân.
Bác đã sống một cuộc đời cao quý,
Đức độ, tài ba, hết lòng vì Tổ quốc,
Không ham phú quý, không màng danh lợi
Danh dự – điều thiêng liêng cao quý nhất
Sống trọn đời, đến hơi thở cuối cùng
Vĩnh biệt Bác – người Cộng sản kiên trung.
Bác đi, trời đất khóc thương,
Lòng dân, ý Đảng một lòng sắt son!
Tác giả: Mai Văn Sinh
Bài thơ: Vĩnh biệt Bác!
BIẾN đổi vô thường lẽ tự nhiên
ĐAU trong niềm tiếc thương toàn dân tộc
THƯƠNG người cộng sản kiên trung đầy bản lĩnh
THÀNH tấm gương sáng triệu người soi
HÀNH ĐỘNG dứt khoát không khoan nhượng
TOÀN tâm trọn đời vì nước non
QUÂN dân trên dưới một lòng son
QUYẾT quét sạch tham nhũng trong toàn Đảng
TÂM trong trí sáng thơm vọng mãi muôn đời
THỰC HIỆN di nguyện người
TỐT trong lý tưởng, danh dự sống
TINH THẦN bảy dám là mạch sống
NĂM QUYẾT TÂM NĂM CHỦ ĐỘNG
TRI ÂN SÂU SẮC TIẾC THƯƠNG NGƯỜI!
Tác giả: Ngọa Long Tuyết Sơn 37
Bài thơ viếng Bác Trọng
Sáng nay trời nắng, mây cao
Xếp hàng viếng Bác cùng bao nhiêu người
Tiếc thương nhiều lắm Bác ơi
Công lao của Bác đời đời khắc ghi…
Cả nước buồn, tiễn Bác đi
Giữ lại tình cảm luôn vì nước non
Cầu mong Bác được ngủ ngon
Phù hộ đất nước bình an, mạnh giàu…
Tác giả: Hà Thị Anh Đào
Thơ viếng Bác Trọng
Đồng chí đã về với tổ tiên
Với Marx – Lenin, với người hiền
Với bao tiền bối lòng vô sản
Sống chẳng cầu son, chẳng hám tiền!
Kính cẩn nghiêng mình, xin vĩnh biệt!
Tài năng, nhân cách, tâm hồn Anh
Lòng dân thương tiếc, càng da diết
Một tấm lòng son, rạng sử xanh!
Đất vuông mấy mét, theo tiêu chuẩn
Dãi nắng, dầm mưa, cỏ cũng xanh
Yên giấc ngàn thu, trong đất mẹ
Nhân dân ghi nhớ, tạc công Anh!
Tác giả: Phan Pham Hong
Bài thơ: Toàn dân thương nhớ Bác
Bác Trọng đi rồi sao bác ơi?
Một lãnh đạo tài đức trên đời
Toàn dân đẫm lệ lòng thương tiếc
Trời cũng đổ mưa nhớ tới người…
Bác chưa được hưởng chút thảnh thơi
Làm việc vì dân chẳng nghỉ ngơi
Một lòng cống hiến vì non nước
Quên mình luôn chỉ nghĩ cho đời!
Thắp nén tâm nhang con nghẹn lời
Cả nước lệ rơi khóc bác ơi!
Bác về Tây trúc thiên thu ấy
Một vầng dương vẫn sáng ngời!
Sưu tầm
Bài thơ về Bác Nguyễn Phú Trọng
Bác Phú Trọng ơi! Bác đi rồi!
Hôm nay cả nước ngậm ngùi làm sao!
Tâm hồn Bác thật thanh cao,
Toàn dân nhớ Bác, tự hào Bác ơi!
Tấm gương Bác thật sáng ngời,
Khắc tâm ghi cốt những lời Bác răn.
Bao nhiêu vất vả nhọc nhằn,
Lo cho đất nước, cho dân yên bình.
Bác về thế giới tâm linh,
Nghỉ yên Bác nhé, ấm tình quê hương!
Bác đi! Cả nước tiếc thương,
Cùng đưa tiễn Bác về đường tổ tiên.
Cảm ơn Bác gái vợ hiền!
Hậu phương vững chắc làm nền thành công.
Trời ban cho Bác người chồng,
Đức – Trung – Trí – Dũng đẹp lòng người dân.
Bác ơi chúng cháu vô ngần!
Ghi ơn nhớ Bác vạn lần không quên!
Chúng cháu xin nguyện khắc lên,
Tình thương nhớ Bác vô biên bến bờ.
Tác giả: Thanh Vũ Thị
Bài thơ: Vì sao sáng mãi
(Kính viếng Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng)
Ngôi sao sáng tỏ giữa trời
Gương trong, dạ sáng suốt đời vì dân
Bác đi… nỡ bỏ đường trần…
Dòng người trầm mặc, bần thần tiễn đưa.
Người hiền về thế giới xưa
Mấy miền lặng lẽ dưới mưa khóc người
Thanh liêm, chính trực một thời
Ra đi để lại muôn lời tiếc thương.
Về quê gần gũi đời thường
Bạn bè cách trở âm dương nhớ người
Ngôi sao sáng ở giữa đời
Như cây mọc thẳng vươn chồi mãi xanh.
Bão giông cùng Bác đồng hành
Vì dân, vì Đảng quên mình bao phen
Củi, lò vừa được nhóm lên
Lòng dân đã thuận – mọi miền tin yêu.
Chớp xanh xé dọc trời chiều
Cầu vồng chứng lễ cầu siêu đón chào
Giữa ngày… đất thấp trời cao
Nghẹn lòng ngàn vạn đồng bào níu chân.
Người xa rời cõi hồng trần
Trong hồn nước mãi còn ngân tiếng người
Ngôi sao sáng mãi giữa đời
Tiếng thơm muôn thuở vọng lời núi sông…
Tác giả: Tạ Ngọc Duy Phương
Thơ ngắn về Bác Trọng
Tám mươi tuổi vẫn nặng lòng thế sự
Sống ngẩng cao đầu sử sách lưu thơm
Kiếm củi đốt lò, trừ tham tàn bạo ngược
Liêm chính, nghĩa tình vang khắp chốn gần xa
Nay người mây trắng về trời
Thế gian khắp chốn nguyện lời khắc ghi
Danh dự thiêng liêng, cao quý nhất
Công danh, phú quý tựa chiêm bao
Sưu tầm
Dẫu biết rằng ngày này sẽ đến
Mà tim con đau thắt nghẹn ngào
Trời nỡ tắt một vì sao
Triệu dân nước mắt tuôn trào tiếc thương
Cả cuộc đời giản dị tấm gương
Sống thanh cao chết vô thường cát bụi
Rộng vòng tay đất mẹ ôm gần gũi
Ru giấc dài, Bác yên ngủ Bác ơi…
Sưu tầm
Những bài thơ hay về Bác Trọng trên mạng xã hội
Sự ra đi của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là một mất mát lớn lao đối với dân tộc Việt Nam. Trong dòng chảy cảm xúc, nhiều bài thơ chia buồn đã ra đời, thể hiện lòng tiếc nuối và kính trọng sâu sắc đối với một nhà lãnh đạo tài ba, tận tâm và kiên định. Những bài thơ này không chỉ là lời tiễn biệt mà còn là sự tri ân về những đóng góp to lớn của Bác cho sự nghiệp cách mạng và phát triển đất nước. Qua từng câu thơ, chúng ta cảm nhận được tình cảm chân thành, lòng biết ơn và sự kính trọng vô hạn mà nhân dân dành cho Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng. Những bài thơ này sẽ mãi là dấu ấn đậm nét trong lòng người dân, là lời nhắc nhở về một người lãnh đạo đã hết lòng vì nước, vì dân.
Bài thơ số 1:
Người đi, để lại muôn lòng,
Trăm hoa tiếc nhớ, lệ đong sầu đầy.
Bác Trọng đã xa cõi này,
Bao nhiêu tình cảm đong đầy tiếc thương.
Công lao Bác cả như sông,
Một đời vì nước, vì lòng dân yêu.
Thương Bác từ sáng đến chiều,
Gương người kiên định, chí cao, lòng bền.
Dân ta nhớ mãi không quên,
Người từng chống lại bao phen hiểm nguy.
Giữ cho đất nước yên bình,
Người đi, để lại ân tình không phai.
Đất trời thổn thức, ai ai,
Khắc ghi hình bóng, những ngày bên nhau.
Bác Trọng ơi, xin dặn lòng,
Dân ta mãi nhớ, khắc sâu lòng này.
Nguyện cầu Bác sớm siêu thăng,
Ngàn năm yên nghỉ, giữa trời thanh cao.
Bác đi, dân nguyện một lòng,
Xây dựng đất nước, tiếp bước theo Người.
Do chị Trần Thị Tám (trú tại Ấp 3, xã Thới Hưng, huyện Cờ Đỏ)
Bài thơ số 2:
Bác Trọng đi, lòng dân buồn,
Một đời tận tụy, không lùi bước chân.
Người vì dân tộc, nghĩa tình,
Dân ta mãi nhớ, ơn tình thiết tha.
Lệ rơi, lòng xót xa,
Nhớ Bác đêm ngày, không phai, không nhòa.
Bác sống vì nước, vì nhà,
Ngọn đèn soi sáng, đường xa dẫn đường.
Bác đi, lòng mãi thương,
Chống tham nhũng, lòng kiên trung, gian nan.
Một đời công hiến, huy hoàng,
Bác về cõi tạm, dân làng tiếc thương.
Đất trời như cùng vương,
Mưa rơi rả rích, lòng dân nghẹn ngào.
Người đi, một kiếp tuồng,
Lòng dân nguyện nhớ, không bao giờ quên.
Người lãnh đạo, lòng trong,
Bác truyền cảm hứng, dân lành nâng niu.
Bác Trọng ơi, hãy yên nghỉ,
Lòng dân mãi khắc ghi, ân tình.
Chúng con kính cẩn, chúc lành,
Lòng thành kính nhớ, khắc ghi ngày đêm.
Bác Trọng ơi, người mãi trong tim,
Đất nước nhớ người, mãi mãi ân sâu.
Do ông Lê Văn Dũng (trú tại xã Đông Hội, huyện Đông Anh, Thành phố Hà Nội)
Bài thơ số 3:
Bác Trọng ra đi dân buồn,
Nước mắt lệ rơi lòng thầm thương ai.
Một đời công hiến không phai,
Vì dân vì nước, dặm dài gian nan.
Lòng dân nặng trĩu muôn vàn,
Tiễn đưa Bác Trọng, ngập tràn xót xa.
Người đi về cõi bao la,
Để lại dấu ấn, lòng ta nhớ hoài.
Bác sống hết mình không ngại,
Chống tham nhũng, giữ đất nước bình an.
Một đời tâm huyết lo toan,
Bác đi để lại vô vàn niềm thương.
Trời cao đất rộng ngát hương,
Lòng dân mãi nhớ, đời thương khắc ghi.
Bác Trọng ơi, xin an nghỉ,
Lòng dân nguyện nhớ mãi không phai.
Lời người vang vọng trời cao,
Một lòng vì nước, dạt dào yêu thương.
Bác đi để lại muôn phương,
Tình yêu đất nước, lòng thương ngàn đời.
Do ông Lê Văn Dũng (trú tại xã Đông Hội, huyện Đông Anh, Thành phố Hà Nội)
Bài thơ số 4: Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng: Trọn một đời vì Đảng, vì dân
Trái tim người cộng sản kiên trung,
Tám mươi năm trọn một lòng hy sinh.
Năm bảy năm Đảng viên hết mình,
Trăn trở ngày đêm, xây dựng quê hương.
Mười bốn năm lãnh đạo kiên cường,
Cùng Đảng, Chính phủ, Trung ương lãnh đạo.
Chủ tịch nước, Quốc hội một bậc cao,
Nghĩa tình, nhân cách, sáng ngời chí tâm.
Suốt đời đấu tranh vì non sông,
Nguyễn Phú Trọng, tên người mãi khắc ghi.
Hai mươi ba tuổi đảng đã trung kiên,
Học Khoa Văn, Đại học Tổng hợp.
Nếu là hoa, hướng dương tỏa nắng,
Nếu là chim, cánh câu trắng bay.
Nếu là đá, kim cương rạng ngời,
Nếu là người, hãy làm cộng sản.
Còn một giây, một phút tàn hơi,
Vẫn chiến đấu, lòng không ngừng nghỉ.
Ngày mười chín tháng bảy ngừng đập,
Trái tim lớn, vì dân tộc mãi thương.
Nguyễn Phú Trọng, người con ưu tú,
Đất nước nhớ, mãi không phai nhòa.
Những thành tựu có ý nghĩa bao la,
Là minh chứng, đời người vĩ đại.
Người lãnh đạo, tâm huyết vô vàn,
Vì nhân dân, người mãi sáng ngời.
Danh dự cao, là điều thiêng liêng,
Người để lại, một lòng không phai.
Do ông Đào Đức Tú (trú tại phường Chợ Dừa, quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội)
Bài thơ số 5:
Tám mươi năm một đời qua,
Trái tim Bác Trọng rời xa đất trời.
Người chiến sĩ, đảng viên ngời,
Xuất sắc, trí tuệ, một người kiên trung.
Năm mươi bảy năm chung lòng,
Ngày vào Đảng trẻ, nay lòng vẫn vương.
Bốn mươi bốn năm trên đường,
Trăn trở cách mạng, tâm thường chẳng phai.
Mười bốn năm Tổng Bí thư,
Lãnh đạo toàn Đảng, giữ vững cõi bờ.
Hai năm trên cương vị kia,
Chủ tịch nước, Bác chia từng lời.
Năm năm Quốc hội trên đời,
Bác luôn tận tụy, dân người yêu thương.
Trọn đời phấn đấu chẳng màng,
Hy sinh vì nước, vì dân, vì Đảng ta.
Sinh ra đất Bắc, Đông Anh,
Hà Nội gốc, quê nhà xanh tươi.
Được vào Đảng lúc đôi mươi,
Tu dưỡng, rèn luyện, một đời vững bền.
Nếu là hoa, hướng dương thôi,
Nếu là chim, hãy là chim câu.
Nếu là đá, đá kim cương,
Nếu là người, người cộng sản kiên cường.
Một phút tàn hơi, chẳng dừng,
Vẫn còn chiến đấu, quyết không thôi.
Bác Trọng đi, lòng dân rơi,
Một đời công hiến, ngàn lời tiếc thương.
Do chị Lê Thị Hạnh (trú tại phường Linh Chiểu, thành phố Thủ Đức, Hồ Chí Minh)
Bài thơ số 6:
Bác Phú Trọng, chí anh hùng,
Xây Đảng trong sạch, kiên trung không rời.
Phòng tham nhũng, chống tiêu đời,
Làm trong bộ máy, lòng người tin yêu.
Công lao sáng chói bao nhiêu,
Huân chương Sao Vàng, dấu yêu nước nhà.
Đấu tranh chẳng ngại đường xa,
Thực thi công lý, lòng ta vững bền.
Lý luận thắp sáng niềm tin,
Chủ nghĩa xã hội, con đường tiên phong.
Tư tưởng Mác Lê vững vàng,
Cùng Bác Hồ, sáng ngời lý trường.
Đoàn kết dân tộc vững mạnh,
Ngoại giao cây tre, hiền hòa bao dung.
An ninh quốc phòng bảo tồn,
Giữ gìn đất nước, gương soi muôn đời.
Người học trò xuất sắc thay,
Noi gương Bác Hồ, dựng xây kiên cường.
Tu dưỡng đạo đức, yêu thương,
Làm vì dân nước, sáng ngời tấm gương.
Bác Phú Trọng, đời lưu danh,
Tấm lòng kiên định, sáng danh nước nhà.
Chúng ta kính nhớ, mãi xa,
Người đi để lại bao la tình người.
Do chị Nguyễn Thị Ánh (trú tại xã Bình Dương, thị xã Đông Triều, tỉnh Quảng Ninh)
Bài thơ số 6
Bác Nguyễn Phú Trọng, ánh sao,
Sáng ngời đạo đức, tự hào dân ta.
Tuổi cao chí lớn chan hòa,
Lòng vì Tổ quốc, lòng vì nhân dân.
Trọn đời trung hiếu, cần mẫn,
Đem tài lãnh đạo, tận tâm với đời.
Đất nước vươn đến chân trời,
Nhờ công Bác Trọng, người soi lối đường.
Với tham nhũng, Bác cương cường,
Đốt lò kiên quyết, sạch trong vì dân.
Chống lại kẻ thù ngoại xâm,
Bác luôn sáng suốt, vững tâm kiên cường
Gia đình hạnh phúc êm đềm,
Không màng danh lợi, chẳng thèm tiền tài.
Hai con giản dị miệt mài,
Làm công nhân chức, sống đời bình an.
Cả nước nhớ mãi công ơn,
Một người lãnh đạo, một tâm hồn sáng.
Nguyễn Phú Trọng, mãi vinh quang,
Tổ quốc ghi nhớ, ngàn năm lưu truyền.
Nguồn: Sưu tầm
Bài thơ: Viết về Bác Nguyễn Phú Trọng
Có một màu áo nâu
Ở lại
Bên cuộc đời
Vất vả, gian nan.
Tuổi tám mươi
Cứ ngỡ là trai làng,
Người xông pha muôn vàn mặt trận.
Có một màu áo nâu
Bình dị,
Màu thủy chung,
Bền bỉ đậm đà,
Lớn lên cùng
Mảnh đất, luống cà
Và hơi thở quê cha đất Việt!
Trong ngực áo này
Thấm đỏ trái tim.
Giàu để làm gì!
Chết có mang theo
Giữ nhân cách
Thanh cao trong sạch.
Danh dự có phải mua bằng,
Tiền bạc.
Đất nước mình còn nghèo lắm phải không!
Có một màu áo nâu,
Ở lại,
Bên mái đình, sau những hàng tre.
Bác vẫy tay,
Chào tạm biệt
Mọi người
Lần cuối rồi
Mặt trời đã khuất!
Triệu trái tim
Chung dòng máu
Ruột thịt
Hướng về Người
Quặn thắt tim đau
Có một màu áo nâu!
Tác giả: Thầy Luật (Gv Văn THCS Lê Quý Đôn Quận 11, TP.HCM)
Bài thơ: Kính gửi phu nhân bác Trọng
Bà ơi bà có giận ông
Một đời việc nước thiệt thòi người thân
Đến khi mắc bệnh lâm chung
Sổ sách tài liệu vẫn quanh chỗ nằm
Bà là vợ Tổng Bí thư
Mà đời giản dị khiêm nhường như ai
Ông đi còn lại cho bà
Tiếng thơm muôn thủa mối tình sắt son
Bà ơi xin chớ có buồn
Ông là một đấng anh hùng thời nay
Ông đi bà hãy tự hào
Sống thời liêm chính chết đầy vinh quang
Tác giả: Hiền Trà, 20/7/2024
Thơ về bác Trọng mất
Qua hai ngày bác Trọng đi..
Hai ngày tang lễ những gì người dân
Bạn bè quốc tế ban ngành
Anh em đồng chí đã dành kính thương
Bác Trọng mình càng thấm điều..
Căn bản Phật dạy bao nhiêu ngàn đời
Cuộc sống hãy cứ cho đi
Thực tâm đối đãi những khi người cần
Không hám lợi danh giành giật
Không tham lam sống thật chân phương
Sống hiền giản dị ân cần
Giúp đỡ hoà ái nghĩa nhân với người
Sơ qua căn bản những điều
Phật đời chỉ dạy bao nhiêu bác mình
Bác Tổng Trọng bao kính yêu
Hội tụ đủ hết người yêu vô bờ
Đúng là phật dạy quá hay
Gieo gì gặt nấy đến nay bác mình
Cả đời gieo nghĩa gieo nhân
Cả đời tâm đức bác nhận lòng dân
Tác giả: Hoa Trần
Tiểu sử Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sinh ngày 14 tháng 4 năm 1944 tại xã Đông Hội, huyện Đông Anh, thành phố Hà Nội, xuất thân từ gia đình bần nông. Bác tốt nghiệp Khoa Ngữ văn tại Đại học Tổng hợp Hà Nội và sau đó tiếp tục học tập và bảo vệ luận án Tiến sĩ Chính trị học chuyên ngành Xây dựng Đảng tại Viện Hàn lâm Khoa học xã hội Liên Xô.
Bác gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 19 tháng 12 năm 1967 và bắt đầu sự nghiệp chính trị từ vị trí cán bộ biên tập tại Tạp chí Cộng sản. Từ năm 1981 đến 1983, Bác là thực tập sinh tại Liên Xô và sau đó giữ chức vụ Phó Tổng Biên tập, rồi Tổng Biên tập Tạp chí Cộng sản từ năm 1990 đến 1996.
Năm 1994, Bác được bầu vào Ban Chấp hành Trung ương Đảng, và đến năm 1997, Bác trở thành Ủy viên Bộ Chính trị. Từ năm 1996 đến 2000, Bác giữ chức Phó Bí thư Thành ủy Hà Nội, và từ năm 2000 đến 2006, Bác là Bí thư Thành ủy Hà Nội.
Năm 2006, Bác trở thành Chủ tịch Quốc hội và giữ chức vụ này đến năm 2011. Từ năm 2011, Bác đảm nhiệm chức vụ Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam và từ năm 2018 đến 2021, Bác kiêm nhiệm thêm chức vụ Chủ tịch nước.
Bác Nguyễn Phú Trọng nổi tiếng với chiến dịch chống tham nhũng mạnh mẽ, được biết đến với tên gọi “đốt lò”. Bác là Trưởng Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng từ năm 2013, và đã góp phần lớn vào việc loại bỏ nhiều quan chức tham nhũng trong hệ thống chính trị.
Trong suốt sự nghiệp của mình, Bác luôn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc bảo tồn và phát huy văn hóa dân tộc, coi văn hóa là nền tảng phát triển của đất nước. Bác cũng được trao tặng nhiều huân chương và khen thưởng cao quý, bao gồm Huân chương Sao vàng và Huy hiệu 55 năm tuổi Đảng, vì những đóng góp to lớn cho sự nghiệp cách mạng của Đảng và dân tộc.
Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng qua đời vào hồi 13 giờ 38 phút ngày 19 tháng 7 năm 2024 tại Hà Nội, hưởng thọ 80 tuổi.
Những bài thơ về Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sẽ mãi là những kỷ vật tinh thần quý giá, ghi dấu những đóng góp to lớn của Bác cho đất nước. Sự ra đi của Bác để lại một khoảng trống không thể lấp đầy trong lòng mỗi người dân Việt Nam. Chúng ta sẽ luôn nhớ về Bác như một biểu tượng của lòng yêu nước, sự kiên định và tận tâm phục vụ vì dân. Những vần thơ trang nghiêm và đầy cảm xúc này sẽ là lời nhắc nhở về những giá trị cao đẹp mà Bác đã cống hiến suốt đời mình. Bác sẽ mãi là niềm tự hào và nguồn cảm hứng cho các thế hệ tương lai.
SÁNG GƯƠNG TRONG
Người về với Đất Mẹ non sông
Đến cả trời cao cũng khóc ròng
Vạn đại nhân dân còn nhớ đức
Ngàn đời Tổ quốc mãi ghi công!
Không ngừng cống hiến vì danh dự
Chẳng quản hy sinh bởi tấm lòng
Tất thảy đều dành cho Nước Việt
Con người sự nghiệp sáng gương trong!
Vĩnh biệt Tổng Bí thư của nhân dân – bác Nguyễn Phú Trọng!
Thơ viếng Bác Trọng
Đất Việt tiễn Người một chiều mưa,
Người về yên giấc với thiên thu.
Gió như ngừng thổi chim ngừng hót.
Nhịp sống lặng buồn đất Thủ Đô!
Cảm ơn các tác giả rất nhiều. Đêm nằm nghe tin Bác đi, lòng đau nhói!
Hay
Nghỉ ngơi thôi Bác Trọng ơi
Tám mươi năm bác mệt lắm rồi
Cả đời cần kiệm cùng liêm chính
Mộc mạc đơn sơ biết nhường nào?
Nhưng nay bóng bác xa mất rồi
Cháu chẳng còn nghe lời chúc tết
Hằng năm của bác mỗi đêm xuân
Còn đâu những lời thơ của bác
Những lời bình dị biết bao nhiêu
“Tôi học 10 B Nguyễn Gia Thiều”
Mộc mạc chân chất nghĩa tình lắm
Bác đi thanh thản với an nhàn.
“Một gánh Sơn Hà nặng hai vai” Bác ơi!. Cả một đời Bác sống vì Nhân dân vì Đất nước, người Cộng sản Cách mạng chân chính, làm việc không ngơi nghỉ một ngày đến lúc trút hơi thở cuối cùng… Vô cùng thương nhớ Bác!. Từ hôm nghe tin Bác mất và xem những bài tư liệu bài viết về Bác, rồi hôm nay lại vô tình xem được ca khúc này nghe đi nghe lại, những lần như vậy nước mắt con lại rưng rưng đến nghẹn ngào. Cảm ơn các tác giả đã viết lên những bài thơ tuyệt vời này.
Mưa nhòa hàng dương rủ
Người tan vào hư không
Chỉ hào quang ở lại
Mãi sáng soi ngàn đời!
Vĩnh biệt Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Cảm ơn bác, con người cao cả
Suốt cuộc đời đã cống hiến vì dân
Vì Tổ quốc thân thương
Vì quê hương máu mủ
Đồng bào ta suốt năm châu thủ phủ
Xin dặn lòng, sẽ nhớ mãi không quên!
Kính cẩn nghiêng mình tiễn đưa bác Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, một trái tim lớn, một nhân cách vĩ đại, một lý tưởng cao đẹp!
Bài thơ “Thương kính Bác Nguyễn Phú Trọng tiễn biệt người hiền tài của đất nước Việt Nam” của tác giả Kim Dung có lẽ là bài thơ tiễn biệt Bác Trọng giàu cảm xúc nhất mà tôi đã đọc. Bài thơ đậm chất trữ tình, thể hiện sự kính trọng sâu sắc đối với một vị lãnh đạo tài ba của đất nước.
NHỚ NGƯỜI
Nhớ Người mái tóc trắng tinh
Vì dân, vì nước quên mình thâu đêm
Nhớ người giọng nói dịu êm
Ân cần thăm hỏi nỗi niềm người dân
Nhớ Người như nhớ người thân
Những ngày gian khó, quây quần bên nhau
Nhớ người trong tấm áo nâu
Người đi, cả nước đượm màu tiếc thương.
26/7/2024
NTL
Mấy hôm trời Việt u ám quá!
Rũ buồn… báo phủ… tiếng thê lương
Ở nơi xa ấy… người… đi vắng…
Nặng trĩu non sông… nặng trĩu sầu.
—————
Vĩnh Phúc, ngày 26 tháng 7 năm 2024
Lê Sỹ Điền
Trường Dự bị Đại học Dân tộc Trung ương, Việt Trì, Phú Thọ.
Tác giả viết bài thơ về Bác Trọng rất ý nghĩa và nói về bác trong là nguòi đốt nò vĩ đại và viết bài thơ rất sức đông cả nhân dân VN thường tiếc bác chúc tác giả viết bài thô rất hay và luôn mk bình an hp
Con kính thưa bác,
Bác ơi, bác đã đi rồi. Tim chúng con nghẹn đắng… Chúng con mang ơn bác, một nhân cách sống vĩ đại. Chúng con mang ơn bác, cả đời Người đã dành trọn cho Đảng, cho Đất nước, đến tận giây phút cuối cùng. Chúng con biết nói sao hết lòng kính ngưỡng đối với bác.
Bác đi rồi, triệu trái tim Việt Nam hẫng một nhịp. Từ nay, chúng con không còn cơ hội gặp bác nữa. Ở thế giới Người Hiền ấy, con tin chắc cùng với Bác Hồ, Bác Giáp, và các vị lãnh đạo, hi sinh vì Đất nước, bác sẽ ngắm nhìn Việt Nam ta vững bước tiến lên… như Bác đã hằng mong.
Kính thưa bác, đã bao lâu rồi con vẫn tự hỏi, Sống để làm gì. Hôm nay, ngày tiễn đưa bác về với Đất Mẹ, trái tim con như đã được đánh thức. Cái lý tưởng ấy bỗng được vỡ ra. Con nhận ra rằng, mình, là người con Việt Nam, mang nặng ân nghĩa với Đảng, với Đất nước. Vì công ơn đó, con xin gửi lời hứa với bác, với hồn thiêng sông núi Việt Nam, với anh linh các vị lãnh đạo, với các anh hùng liệt sĩ đã ngã xuống,… con Lê Thị Mai Thảo, từ đây quyết thực hiện niềm mong mỏi của cha anh, trở thành người Đảng viên tận tụy, hết lòng vì Đảng, vì Nước, vì Dân. Xin đem trọn cuộc đời, thân xác, trí tuệ, linh hồn cho Đất nước. Xin được tiếp bước Cha Anh, trở thành người Viên chức, Công chức mẫu mực, phục vụ cuộc đời, phục vụ non sông gấm vóc Việt Nam…
Trước hương hồn bác, trước tất đất Quê hương, con xin giữ trọn lời thề.
Nay là 26/7/2024, con xin vĩnh biệt Bác Trong bằng mấy câu thơ trong đáy lòng con:
Nhìn (người)! nước mắt tuôn rơi!
Lòng đau thắt lại (bác) ơi muôn đời!
Chúng con học tập gương (người)!
Trước khi hành động nhớ lời (bác yêu)!
Con cầu nguyện cho bác siêu thoát nơi cực lạc. Bác là tấm gương sáng muôn đời của dân tộc Việt Nam! Nam mô a Di Đà Phật!!!
Người về với đất chiều nay
Ngủ yên với khói hương bay ngạt ngào
Một đời trong sạch thanh cao
Giờ đến lúc chào đồng bào tôi đi.
Hạ Long – Hà Nội chẳng gần đâu
Công tác, nhiệm vụ đã hoàn thành
Nay con vội về đi viếng Bác
Hàng Chuối, Hàn Thuyên đông đến lạ
Chúng con đồng chí hướng một người
Áo đen trải dài ba con phố
Chúng con mất Bác thật hay chưa?
Những lời Bác dạy ở bên tai
Hai đầu Nam, Bắc đều ghi tạc.
Thôi Bác đi, thật thanh thản
Chúng con chỉ mất một bóng hình.
Nguyễn Thị Vân, Quảng Nham, Quảng Xương, Thanh Hóa
Bác kính yêu! Con xin được đưa tiễn bác về nơi an nghỉ cuối cùng qua màn ảnh nhỏ. Không kìm nén được những giọt nước mắt cứ chực trào ra trong mấy ngày qua. Bác đã tận tụy cống hiến cả cuộc đời vì nước, vì dân. Hãy yên nghỉ bác nhé! Hơn 100 triệu người Việt Nam luôn nhớ về bác kính yêu!!!
Bác ơi, bác đã đi rồi!!!
Hương thu man mác nỗi buồn miên man
Cao thiên mang nặng nỗi niềm
Trời mưa trút nước khóc đưa tiễn người
Dân cả nước ngậm ngùi thương bác
Muôn triệu trái tim yêu kính bác trọn đời!
Xin chân thành chia buồn đến gia quyến của bác NGUYỄN PHÚ TRỌNG!!!
Hết sức đau lòng, chia xa ông.
Chúc ông thanh thản, giữa trời hồng.
Chúng tôi, còn sống, còn tranh đấu
Cho đời thêm đẹp như ước mong.
Cháu xin viết mấy vần thơ bày tỏ sự kính mến, biết ơn và tự hào.
Một đời tận tụy vì dân
Một đời giản dị lặng thầm hy sinh
Dâng hiến cả cuộc đời mình
Xây dựng đất nước phồn vinh từng ngày
Người đã dành cả cuộc đời
Với một sự nghiệp vẽ vang sánh ngời
Công lao to lớn muôn trùng
Cống hiến cho đến phút dây cuối cùng
Áo nâu người vẫn còn mang
Ống tay tuy ngắn nhưng mà vẫn thơm
Chiếc xe người vẫn còn nghiêm
Giữ làm lưu niệm cả đời thanh liêm
Bác đi để lại mấy câu
Hậu thế nên nhớ muôn đời noi gương
Đạo đức danh dự đứng đầu
Tham lam, danh lợi mất rồi còn đâu
Đời người sống chỉ một lần
Sống cho ý nghĩa cuối đời thảnh thơi
Để khỏi ân hận, xót xa
Chớ làm ti tiên, đớn hèn, vô liêm.
Nghe tin người đã ra đi
Quốc tang cả nước nhớ thương nghẹn ngào
Thật là thương bác biết bao
Cả đời cống hiến khi nào nghỉ ngơi
Người về với Bác Hồ rồi
Nghẹn ngào hụt hẫng đôi hàng lệ rơi
Người đi về với non sông
Người luôn sống mãi trong lòng nhân dân
Lò thiêu người vẫn còn nung
Quan tham khiếp vía hãi hùng về ngay
Quan tham nhìn thấy điêu tàn
Cho dân tin Đảng, nước nhà phồn vinh. ”
– Lâm Hùng kính viếng Bác TBT Nguyễn Phú Trọng-
Bác vẫn còn sống mãi trong lòng dân, với non sông đất nước, trong sự nghiệp XD và BV tổ quốc – Lâm Hùng
Bác ra đi để lại bao nỗi tiếc thương
Cả cuộc đời tận hiến cho dân tộc
Chấn hưng gìn giữ hồn non nước
Chèo lái con thuyền đến vinh quang!
Viết bao nhiêu từ cũng không hết,
Nói bao nhiêu lời cũng chẳng xong
Tinh thần của bác là tinh hoa của dân tộc
Trăm triệu người dân nuối tiếc thương
BÁC NGỦ ĐI
Bác ngủ đi cho một giấc yên bình
Bạc cả tóc chưa khi nào được nghỉ
Ôm tha thiết cho những điều dung dị
Sạch quan tham cho vận nước hùng cường
Cả một đời chiến đấu với tai ương
Chưa một phút cho bản thân thanh thản
Cứ bình dị ung dung mà đơn giản
Bác ngủ đi thôi bác đã mệt rồi
Chí kiên cường nung nấu thép đã tôi
Trái tim thép kiên trung người cộng sản
Cứ thế ấy trải qua thời bom đạn
Đến thời bình vẫn chỉ Mác Lênin
Dở dang thay nay đã mất bóng hình
Đâu còn dáng hiền hòa thân thương ấy
Người lặng lẽ ra đi bỏ lại đấy
Bao ước mơ đất nước sẽ mạnh giàu.